Thứ Ba, 29 tháng 7, 2025

NÓI VỚI THẦY THUỐC TRẺ.

 Sau đây là lời tâm sự của một Bác sĩ lớn tuổi trên mạng. .Tôi xin gọi bài viết này là “‘Nói với thầy thuốc trẻ “

Dung Le Ngoc FB

Bác sĩ cũng là con người, có những ưu tư riêng về cá nhân, nghề nghiệp, gia cảnh và cũng mắc bệnh có khi còn nặng hơn bệnh nhân của mình. Những sự tiếp xúc hàng ngày với bệnh nhân, về mặt tâm lý, bác sĩ cũng nhiễm ngược lại những bệnh của từ bệnh nhân . Đừng nghĩ rằng chỉ có bệnh truyền nhiễm mới lây, các bệnh tâm lý, tiêu cực cũng lây. Đã từng có một Bác sĩ tâm thần bị phát bệnh tâm thần và trở thành bệnh nhân thậm chí nặng nhất của bệnh viện.
Về một phương diện khác, một bác sĩ – có tâm lý bất ổn , một dạng bệnh tâm thần - có thái độ như quạu quọ, khó khăn, cáu gắt hoặc yếm thế bi quan, cũng truyền ngược lại cho bệnh nhân những bệnh tật của mình .Và có thể nói ,vị bác sĩ này “ thất bại ngay khi bệnh nhân vừa qua cửa”, không chữa được bệnh còn gây thêm bệnh cho bệnh nhân.
Do đó một bác sĩ tốt phải là một bác sĩ khỏe mạnh cả thể chất lẫn tinh thần .Bác sĩ phải tự chữa lành cho minh trước khi chữa bệnh cho kẻ khác.
Sau đây là bài viết đó.
SUY NGHĨ CỦA MỘT BS GIÀ TRƯỚC KHI NGHỈ HƯU!
( Thay lời muốn nói)
“Có những bác sĩ thao thao bất tuyệt về bệnh học, nhưng lại ngồi khám trong sự gắt gỏng.
Có những người giỏi chuyên môn, nhưng không thể ngẩng lên khi bệnh nhân khóc.
Tôi không phán xét họ.
Tôi chỉ thấy rõ – giỏi không đủ nếu chưa lành.”
Sự Giỏi Có Thể Được Đào Tạo. Nhưng Trạng Thái Tâm Hồn Là Điều Phải Tu Dưỡng
Một bác sĩ, một nhà khoa học, một nhà giáo – tất cả có thể tích lũy kiến thức qua trường lớp. Nhưng không có lớp học nào dạy ta cách kiểm soát cảm xúc khi bị mệt mỏi, cách không thờ ơ khi quá tải, cách giữ sự dịu dàng khi bị hiểu lầm.
Tôi đã từng là người mang danh “giỏi”.
Nhưng tôi cũng từng lớn tiếng với một bệnh nhân vì họ hỏi quá nhiều.
Tôi từng buột miệng khó chịu với một người nhà vì họ lo lắng thái quá.
Tôi từng bước ra khỏi phòng khám – và thấy mình không còn là người tử tế như lúc chọn nghề.
Vì sao?
Vì tôi giỏi – nhưng tôi đã mòn đi bên trong.
Giỏi Mà Không Lành – Giống Như Một Con Dao Sắc Không Có Bao
Tôi từng chứng kiến một bác sĩ trẻ – top đầu của khóa – làm việc máy móc như robot.
Ca bệnh được xử lý nhanh, gọn, đúng.
Nhưng bệnh nhân ra khỏi phòng với đôi mắt lạnh và không quay lại.
Tôi hỏi:
“Em có biết tại sao bệnh nhân chọn đi bác sĩ khác, dù em khám đúng bệnh?”
Em ấy nói:
“Chắc vì em chưa đủ thương họ.”
Câu trả lời làm tôi im lặng cả đêm.
Một Bác Sĩ Đang Tổn Thương Sẽ Vô Thức Lan Truyền Tổn Thương Cho Người Khác
Tâm lý học gọi đó là “cơ chế phản chiếu cảm xúc” (emotional mirroring).
Khi người chữa lành chưa được chữa lành, ánh mắt họ thiếu dịu dàng, giọng nói họ thiếu chất ấm, hành động của họ thiếu hơi thở con người.
Người bệnh – vốn đang tổn thương – sẽ bị nhiễm thêm sự căng thẳng đó, làm trầm trọng thêm bệnh lý mà họ không hề hay biết.
Và không, tôi không trách bác sĩ.
Vì tôi đã từng là người không lành mà vẫn phải làm việc.
Y Học Không Chỉ Là Câu Trả Lời, Mà Còn Là Sự Hiện Diện
Có những lúc, bệnh nhân không cần “ngay lập tức được chữa khỏi”.
Họ cần:
– Một ai đó ngồi lại đủ lâu.
– Một ai đó đặt bút kê toa mà không run tay.
– Một ai đó… ở đó, như một con người, không vội, không phán xét.
Giây phút đó – cơ thể họ đã bắt đầu hồi phục.
Đừng nói “thời gian không cho phép”.
Vì đôi khi chỉ một cái gật đầu đúng lúc, một ánh mắt đủ sâu, cũng là sự hiện diện chữa lành.
Không Ai Bắt Ta Phải Làm Bác Sĩ Hoàn Hảo. Nhưng Ta Phải Học Cách Là Người Lành Để Không Làm Tổn Thương Người Khác
Tôi viết bài này không để kết tội ai.
Tôi từng là một trong số đó.
Một người “giỏi” nhưng có thời điểm sống như đang bị thương.
Và tôi biết – người dân, người bệnh, sinh viên y khoa, đồng nghiệp – tất cả đều có thể đọc bài viết này với tâm thế phản biện.
Tôi đón nhận.
Nhưng xin hãy nhìn bằng một ánh mắt nhân bản:
Người làm nghề chữa lành, cần học cách tự chữa lành mình trước tiên.
Vì một người còn rối loạn bên trong, không thể trao đi điều gì ngoài sự khô cứng và áp lực.
Tôi Chọn Viết Bằng Cả Những Lần Gãy, Để Nhắc Nhở Chính Mình Và Những Ai Đang Cùng Hành Trình
Đừng quên ăn, đừng quên ngủ, đừng quên con người trong mình.
Đừng để ý kiến xã hội, bảng phân công, hay thứ gọi là “hiệu quả” giết chết phần ấm áp nhất trong nghề này.
Giỏi là một sứ mệnh.
Lành là một nền móng.
Nếu không có nền móng, sứ mệnh sớm muộn cũng đổ sập.!
( st)
*******
CHÚ THÍCH :
CHỮA LÀNH
"Chữa lành" (healing) trong tiếng Việt, là quá trình phục hồi, hàn gắn những tổn thương về cả thể chất lẫn tinh thần, cảm xúc, tâm lý. Nó bao gồm việc vượt qua những khó khăn, mất mát, áp lực trong cuộc sống để tìm lại sự cân bằng, bình an và hạnh phúc. Thuật ngữ này đôi khi được sử dụng trong các bối cảnh khác nhau, từ việc điều trị bệnh lý đến việc tìm kiếm sự an yên trong tâm hồn.
• Chữa lành về thể chất:
Liên quan đến việc phục hồi sức khỏe cơ thể sau bệnh tật, chấn thương, hoặc các vấn đề sức khỏe khác.
• Chữa lành về tinh thần, cảm xúc:
Tập trung vào việc đối diện, giải tỏa những cảm xúc tiêu cực, vượt qua những tổn thương tâm lý, và tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống.
• Chữa lành về tâm hồn:
Liên quan đến việc tìm kiếm sự bình an, hài hòa trong tâm hồn, kết nối với bản thể bên trong, và tìm lại ý nghĩa cuộc sống.
• Chữa lành trong bối cảnh xã hội:
Hiện nay, "chữa lành" còn được sử dụng như một trào lưu, một xu hướng tìm kiếm sự thư giãn, cân bằng cuộc sống, và giảm căng thẳng trong guồng quay công việc và cuộc sống hiện đại.
Các phương pháp chữa lành:
Có nhiều phương pháp chữa lành khác nhau, từ các phương pháp truyền thống như y học, tâm lý trị liệu đến các phương pháp tự nhiên như thiền, yoga, tập thể dục, hay tìm về với thiên nhiên.